Thật tình, chớ có ấu trĩ như vậy! Miêu Đào lén lút đảo mắt, cầm đũa gắp món khác ăn.
Đáng tiếc, hắn đã đánh giá thấp tâm tư kiếm chuyện của nhạc phụ. Chỉ cần đũa hắn gắp món nào, nhạc phụ liền tranh giành, tranh không được còn trừng mắt nhìn hắn. Miêu Đào chột dạ, đành buông đũa.
Loay hoay hồi lâu, hắn một miếng rau cũng chưa vào miệng, toàn bộ đều bị nhạc phụ gắp vào bát mình.
"Phụ thân, ta thật sự sai rồi, nể tình ta đã dậy từ năm giờ để lấy số, mời người ăn món ngon thế này, người tha thứ cho ta được không?"